Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Ừ thì mình


"Mày ngốc"
"mày bị sao vậy"
"tao chịu mày đấy"
"không lo cho tương lai gì cả"
"tìm việc đi"
....
Một loạt câu nói đứa bạn thân dành cho mình
ừm thì tao là thế mà mày
Ngốc xít, thấy cái gì cũng thoảng qua mình như một cơn gió... chạnh lòng, muốn nói chuyện với tụi bạn thân... nhưng rùi lại... muốn nói chuyện với ai đó... nhưng lại ghét người ta mất rồi...
Bất chợt...
Nhìn lại bản thân....
Hụt hẫng...
Chênh vênh...
Chẳng làm được cái gì ra hồn...
Bây giờ muốn...
Hét thật to...
Bay...
Chạy về quá khứ...
1 vé về tuổi thơ...
Tôi ơi
sao vậy
không hiểu nổi mày nữa
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Thú thật là ta sợ, sợ tất cả, 1 cái vỏ bọc mạnh mẽ là thế.... nhưng giờ đây nó lại dễ vỡ như pha lê vậy...

Không có nhận xét nào: