Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Nát



Ngày hôm qua có lẽ đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi uống say , say đến chân tay không thể điều khiển được... đã cố gắng chỉ ngồi quan sát mọi người, nhúng cho mọi người ăn, ai ngờ quên mất mình chưa ăn gì mà chỉ uống... nát

Ngày hôm qua tôi loay hoay cất 1 khoảng ký ức cùng 1 chút tình cảm (tôi mới phát hiện ra )ở tận đáy sâu của trái tim... lần cuối cùng tôi mân mê những thứ ấy bên mình.

Ngày hôm qua tôi đã để mọi người phải lo lắng chăm sóc cho t, t để mọi người thấy bản chất bê tha của t... xấu hổ, ngượng ngùng, xin lỗi.

Ngày hôm qua t đi lang thang cùng 1 người lạ (gặp lần đầu) cả một đêm - cám ơn người ta vì chịu khó nghe mình phọt 1 tràng dài, và cũng phọt ngược lại về người ta cho mình nghe... bắt đầu 1 tình bạn mới.

Và để hôm nay mệt mỏi, thất thần, người như trên trời rơi xuống...

Cảm ơn nhé Loan - đứa em của chị, luôn lo lắng và bên chị bất kỳ những lúc nào chị cần, chị chẳng làm được gì cho em cả đôi khi nghĩ " có lẽ nếu hok gặp chị đời em sẽ khác, tốt hơn chẳng hạn".... XL

Cảm ơn nhé Lý - đứa " em hờ" ngốc nghếch của chị. Chị sẽ mãi hok quên em, cảm ơn em, em luôn quan tâm và bên c những lúc c cần nhất.

Cảm ơn Trang ngố - tổng đài riêng của tao - luôn nắng nghe và dẫn đường cho t đi

Cảm ơn em - Phương ngố. Cảm ơn những người bạn tốt luôn bên tôi lo lắng cho tôi.

Từ nay tôi sẽ không để mọi người phải lo lắng cho t nữa, hứa đấy, t sẽ cố gắng chăm sóc bản thân thật tốt, sẽ không làm phiền mọi người nữa.

Nói rằng lên để xem L nó sống thế nào nhưng cuối cùng thì mình lại làm nó bê tha hơn

Nói rằng lên sẽ bên cạnh P, nhưng thời gian ơi, chẳng cho mình đứng yên tẹo nào

Nói rằng lên sẽ qua nhà cháu chơi mấy hôm mới về nhưng cuối cùng đc đúng 1 buổi tối

Nói rằng lên sẽ đến nhà cái Thơm ăn uống kiếm bữa thế mà nó nấu xong mình lại bỏ đi tự kỷ....

Nói rằng............

aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Chẳng làm đc gì cả, bất lực...............

Loan, ku Lý, Trang, Phương, Chiều........ tớ sẽ không để mọi người phải lo lắng cho tớ nữa đâu, tớ sẽ tự lo được cho bản thân mình....

Tớ là cỏ kiên cường và mạnh mẽ mà.

Tớ là cát bụi một hạt cát tràn đầy mạch sống mà...

................. 

Về quê

Mẹ nhìn con và hỏi " tối qua không ngủ hay sao mà thất thần vậy"

Anh rể nghe tin về đi mua đồ ăn mình thích cho mình.

Bố nhìn con cũng phán " đi lên HN có vài ngày mà người như ngáo ộp vậy" - lần đầu tiên bố nói vệ sự " tụt nhan sắc " của mình đồng nghĩa là đợt này trông mình rất tởm.

Con chỉ biết cố ăn hết nửa bát cơm và xin phép đi ngủ... con xin lỗi. Con sẽ cố gắng hết mình mẹ ạ.

Chân tay run, mắt nhìn màn hình hoa có những đốm hoa rùi... sao thế này................

Có lẽ là phản ứng của ngày hum qua với hni chăng,?

Không có nhận xét nào: