Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Mưa và tâm trạng

Mưa, tự dưng thấy buồn...
một nỗi buồn khó tả
Muốn....
nhắn một cái tin cho ai đó
Nhưng...
nhặt điện thoại lên ấn số mà mình đã thuộc cách đây mấy năm...nhưng lại thôi, vì ngta có nhớ tới mình đâu cơ chứ...
dặn lòng phải buông để bước tiếp rồi cơ mà...
Nhớ...
nhà,
bố mẹ,
1 người
nhớ cái ngày xưa
nhớ NAC... chỉ mún bên cạnh những người anh em...
Mưa...
làm ta lạnh thấu tim... ngước nhìn cái đo nhiệt độ, trong phòng vẫn gần 40'C
Bất chợt...
ta nghĩ đến các em ở Phúc Xá
mưa thế này
các em vẫn ổn chứ???
nhớ đến tụi nhóc ở NĐ
mấy nhóc gọi điện cho mình
mình để chế độ im lặng
nhóc buồn lắm đây
ta hổ thẹn với lòng mình
hổ thẹn với mấy nhóc...
phải chăng
những sự quan tâm đó chỉ là...
sự thờ ơ...
ta nghĩ đến bé Minh
bé 5 tuổi
rồi bé sẽ ra sao
khi bị chính ông bà bé, người thân bé, cô giáo bé hắt hủi... còn có hướng bảo mẹ bé cho bé vào trung tâm dành cho những người thiểu năng...
Vào đó
bé sẽ ra sao
liệu bé sẽ ổn chứ
nhìn ánh mắt bé
bé ngại nhìn mình
vì mình đã bắt đc suy nghĩ bé
mình sẽ giúp đc bé chứ?
mẹ bé khẩn cầu
giúp bé...
mình sẽ làm gì để giúp bé đây??????????
cố lên
mình sẽ làm được
mình phải làm được
cố lên...
Mưa ơi
cho ta gửi nỗi buồn quấn đi theo với...

Không có nhận xét nào: